Tơ Tằm

12/12/12

Tôi cưới cô về, ngủ cùng cô, khác nào ngủ với một con phò không còn trinh trắng??? Thà cô nói thẳng với tôi từ đầu rằng, cô không còn trinh, như thế có phải dễ xử hơn không. Thầy u tôi muốn có một cô con dâu còn trinh, thế nên tôi cưới cô… để rồi… bây giờ thế đấy.

Tơ Tằm

to tam, anh cuoi, nha hang tiec cuoi, anh cuoi dep, chup anh cuoi dep, album anh cuoi dep, tap chi cuoi hoi
Tơ Tằm | ảnh: minh hoạ
...
Trách gì nhau đời mình con gái
Con như mẹ trách thì trách ai


Vừa thấy cô con dâu ra khỏi phòng, bà Chủ tịch xã đã đon đả cười nói:

- Ôi giời ạh, con dâu dậy rồi đấy àh, ra ăn sáng đi con… U có bảo người ta mua cháo huyết cho con rồi đấy, ăn cho nó bổ con nhé.

Người ta bảo cô rất may mắn khi được vào làm dâu nhà ông chủ tịch xã, ừ thì cô cũng thấy mình may mắn thật.

- Con ăn nhé, để u vào mang tấm trải giường ra ngoài giặt… tân hôn cơ mà, thế nào cũng chẳng dính vài vết nhơ… Hi hi.

Bà chủ tịch xã tất tả vào phòng cưới của cậu con trai, gom tấm trải giường rồi ngồi săm soi trên ấy. Quái lạ, cái thứ bà cần thấy đâu ấy nhỉ,???



- Mày có làm gì nó không?

- U này, hỏi vô duyên, tân hôn mà không làm cái gì, có mà là thằng ngu àh.

- Thế… có cái gì đặc biệt không?

- Có cái gì đâu, hôm nay ai nhập u mà hỏi chuyện kinh thế?

- Máu… tao không thấy máu trên tấm trải giường. Mày hiểu chửa?

- Cái gì?? Sao… sao u nói thế.

- Sáng nay tao vào lấy cái tấm trải giường đi giặt… sạch trơn, trắng tinh, không một vết máu nào… Mày cưới phải đứa không trinh trắng về cho bố mẹ mày rồi con ạh.

- U đừng có dở hơi… Cứ để tối nay con coi sao.



Sau ngày hôm ấy, người ta vẫn thấy cô sống… àh không, người ta vẫn thấy cô tồn tại trong nhà ông chủ tịch xã. Nhưng cô có cái gì đấy khác lạ.

Có lần đi mua cháo sáng cho mẹ chồng, bà hàng cháo bảo:

- Con dâu bà chủ tịch ngoan đáo để, cưới dâu thế “lày” thì mới “lên” cưới nhá các bác…

Cô cười, nhưng mắt không cười…

Có lần đêm khuya, con mèo hoang nghe thấy tiếng cô:

- Em quỳ lạy mình, em nào có dám làm gì có lỗi với mình.



- Giời ơi là giời, ngó xuống mà coi, khốn nạn cho cái thân tôi, kén cá chọn canh cho nó kỹ vào, rồi cưới nhầm đứa con dâu không trinh trắng vào nhà, ô uế cả tông ti dòng họ. – Giọng bà chủ tịch than thân trách phận nghe sao mà não nùng.

- Bà làm ơn be bé cái mồm giùm tôi. – Ông chủ tịch gắt. – Đẹp đẽ gì cái giống ấy mà cứ oang oang lên, láng giềng nó nghe được, lúc ấy có mà đội quần ra đường.

- Chứ bây giờ ông tính làm sao? Tôi nói thật, cứ nhìn cái bản mặt nó là tôi ăn cơm không ngon. Rồi đây, vài ba tháng sau, cái thằng nhân tình nhân ngãi nào đấy của nó đi tung hô lên rằng, tao đã từng ngủ với con dâu của ông chủ tịch… giời ơi, nhục như thế thì tôi… tôi chết quách đi cho rồi.

- Tôi đố, tôi thách, tôi cho tiền cái thằng chó nào dám bô bô câu ấy đấy. Tiên sư cha nhà nó, không lẽ nhiệm kỳ sau của tôi lại mất chức vì cái chuyện như thế này sao.

Ông chủ tịch im lặng hồi lâu, trán ông dãn ra, ra chiều đang suy nghĩ kinh lắm.

- Bây giờ tôi tính thế này, chuyện cũng đã lỡ rồi, thôi thì cứ nuôi nó trong nhà này một năm đôi ba tháng, rồi khi ấy, mình trả nó về cho thầy u nó, bảo là cái giống ấy không chửa được, nhà này không thể tuyệt tử tuyệt tôn như thế. Rồi danh chính ngôn thuận cưới một đứa khác về cho thằng con trai độc nhất để kiếm cháu nói dõi tông đường.

- Thế là ông bắt tôi phải nhìn nó thêm 1 năm đôi ba tháng nữa cơ àh?

- Thì bà cứ coi như nhìn thấy con chó con mèo, can hệ gì mà cứ ầm lên. Hay bà muốn đuổi nó ra đường, để nó xoen xoét lên rằng nhà ông chủ tịch vớ phải ả con dâu không còn trinh?

- Ừ thì… ông tính thế nào cứ làm thế ấy, chứ tôi mệt lắm rồi.

Ông chủ tịch bấy giờ mới quay qua cậu con trai cưng đang ngồi nghe thầy u phán xét về tương lai của vợ mình.

- Còn mày, cớ sự như thế này cũng đều do mày gây ra, không tìm hiểu cho kỹ rồi bây giờ ôm cái của nợ ấy vào người. Tao nói cho mày nghe nhé, không được động vào nó nữa nghe chưa. Nếu mày có muốn ăn chơi gì đấy, cứ ra ngoài kiếm phò mà đá. Mày đụng vào nó, để nó có bầu thì đừng mơ mà trả được cái giống ấy về cho thầy u nó.

- Ơ cái ông này, bây giờ ông dạy con trai ông đi kiếm phò àh?

- Đấy là tôi nói thế cho nó biết đường mà tính, chứ không thì lại hỏng chuyện tôi đã liệu.



Cô tiếp tục tồn tại trong căn nhà của ông chủ tịch xã. Vẫn ngày ngày cần mẫn, tỉ mỉ chăm sóc cho người cô gọi là chồng, hầu hạ cho người cô gọi là cha mẹ chồng. Như thể cô hi vọng sự chăm sóc của cô có thể làm tấm trải giường ngày ấy xuất hiện vài giọt máu nho nhỏ.

Sáng cô vẫn hay đi mua cháo huyết cho mẹ chồng ăn, có hôm mưa lất phất, cô lấy cái nón lá che tô cháo mà không dám che đầu. Để rồi khi về nhà, bà chủ tịch hất thẳng tô cháo xuống đất.

- Quân mất dạy, ai dạy mày đem cháo huyết lạnh tanh như vậy cho tao ăn hửh? Muốn tao đau bụng đến chết để giành cái nhà này àh…

Cô lặng lẽ quay mặt, vén tà áo sờn cũ lau vội đôi gò má rồi loay hoay dọn dẹp tô cháo vỡ tan tành dưới đất.

Chiều chiều, cô vẫn ngồi bên mâm cơm nguội lạnh chờ chồng về. Khi thấy dáng anh thấp thoáng ở cửa nhà, cô lật đật chạy ra đón anh.

- Mình mới về, để em vào hâm nóng thức ăn rồi mình dùng cơm cùng em nhé.

- Dẹp mẹ nó đi, cơm nước cái chó gì… - Chồng cô nói rồi bỏ lên lầu về phòng.

Hôm ấy, cô lại cố cho vào mồm vài thìa cơm đắng.



Một đêm nọ, chồng cô đi về khuya, anh say lắm, người nồng nặc mùi rượu, cô dìu anh vào nhà, lấy nước nóng cho anh lau mặt rồi cởi áo dùm anh. Bỗng cô thấy trên áo anh có một vết son…

- Nhìn cái gì? Của một con phò đấy…

Cô quay mặt đi…

- Tôi cưới cô về, ngủ cùng cô, khác nào ngủ với một con phò không còn trinh trắng??? Thà cô nói thẳng với tôi từ đầu rằng, cô không còn trinh, như thế có phải dễ xử hơn không. Thầy u tôi muốn có một cô con dâu còn trinh, thế nên tôi cưới cô… để rồi… bây giờ thế đấy.

Cô cuối đầu…

Anh lôi cô lên giường, xé toang bộ quần áo mỏng manh cô đang mặc. Cô sợ hãi, nhưng không dám phản kháng, chỉ biết vụng về đưa tay ôm lấy thân thể của mình.

- Này thì phò này… này thì trinh trắng này…

Anh làm tình với cô, dữ dội như đi đá một con phò theo cái kiểu “cho đáng đồng tiền”. Cô nằm trân người ra chịu đựng.

Giời ạh… chồng cô coi cô là một con phò… Giời ạh…



Cô bỏ đi trong một buổi chiều hoàng hôn nhạt nắng… ánh chiều tà hắt bóng cô lẻ loi, nhỏ bé trên đường. Bà chủ tịch thấy cô bỏ đi, nhưng trong mắt bà, việc ấy cũng như thấy một con chó hoang rời bỏ căn nhà mà nó không còn được cho cơm để ăn.

Cô không dám về nhà thầy u cô. Làm sao mà về? Làm sao mà giải thích? Ở cái làng này, con gái gả đi mà bị trả về nhà thầy u, là cái nhục nhã nhất, cái kinh tởm nhất. Làm sao mà cô và nhà cô gánh nỗi…

Cô quyết định đón xe về một vùng quê nhỏ, bằng chút vốn liếng còn lại của ngày cưới cùng chút nghề may vá vốn có, cô mở một tiệm may tại nơi mình thuê nhà và sống qua ngày…



Ngày nọ, đời mang cho cô 1 tin vui và 1 tin khủng khiếp. Cô đã có mang. Cô biết chắc rằng cha đứa bé là anh, vì anh là người duy nhất quan hệ với cô. Còn tin khủng khiếp kia là cô nhiễm giang mai. Và cô cũng biết ai là người mang cho cô căn bệnh ấy, anh là người duy nhất từng quan hệ với cô.

Mọi người bảo cô nên bỏ đứa bé đi, vì giang mai có thể sẽ khiến đứa bé sinh ra bị dị tật. Cô đắn đo suy nghĩ, rồi quyết định sẽ giữ đứa bé, nó là con anh, là kết tinh tình yêu của anh và cô, dù cho cái tình yêu ấy với là anh dĩ vãng, nhưng với cô là vĩnh cửu. Huống hồ chi, chính bác sĩ cũng nói, nếu sớm điều trị thì có thể sẽ không sao. Đêm ấy trời không trăng, chỉ một ngôi sao mang ánh sáng lẻ loi, le lói.



Cô đứng nhìn con mình ngủ… Nó giống anh đến đau lòng. Cô có thể sinh nó ra trên cõi đời này một cách bình thường và khỏe mạnh thật sự là một điều kỳ diệu. Chính bà bác sĩ cũng nói với cô rằng, đứa bé là một phép màu vì căn bệnh giang mai mà cô từng mang đã may mắn tha cho nó.

Thằng bé khôn lắm, mới 5 tuổi đầu mà đã biết hỏi cô: U ơi, thầy con đâu… Mỗi lần nghe con hỏi câu đấy, lòng cô cứ quặn lại vì đau, vì xót, vì phải nói dối con mình là: Thầy đi làm ăn xa, kiếm tiền về nuôi u và nuôi con…

Cô hát không hay, nên thường bật đài để dỗ con ngủ.

Buồn thương chiếc áo năm nào, rách đôi bờ vai…
Chị hai cứ ngóng trong hoài, bóng con đò xưa.
Biết người xưa kia giờ sang sông,
Biết người ra đi mà vẫn mong…
Nhung nhớ đêm dài tóc chị giờ như đã phai.

Cô vẫn còn giữ một cái áo sơmi của anh trong tủ, giấu vào một góc, gọi đấy là kỷ niệm, thi thoảng cô lôi nó ra, nhìn ngắm một chút rồi cất vào. Biết giờ này anh mập ốm ra sao, có còn mặc vừa cái áo cô may cho anh nữa không.

Ngoài kia gió lớn biết chiều nay nước trôi về đâu
Đò ai không bến câu hò buồn biết trôi về đâu
Nhung nhớ cũng đành ru lại câu hò thủy chung

Thủy chung, hình như đấy là cái thiên chức của một người đàn bà như cô.

Đàn bà, thì là đàn bà. Một người đàn bà dường như khi sinh ra đời, đã phải gắn với cái thiên chức làm mẹ, làm bạn và làm vợ. Nhưng cái lạ lùng thay, ba thiên chức ấy đều chỉ để phục vụ cho đàn ông. Khi đàn ông cần chăm sóc, đàn bà làm Mẹ. Khi đàn ông cần tình dục, đàn bà làm Vợ, và khi đàn ông cần một người để tâm sự, xẻ chia, đàn bà làm Bạn. Ba cái thiên chức ấy quẩn quanh cuốn lấy cuộc đời đàn bà như một sợi dây trói vô hình.

Thế nhưng đàn bà vẫn luôn chịu đầy những điều oan ức. Người ta cứ bảo “tính đàn bà” với cái ý miệt thị và khinh khi. Nhưng cái tính đàn bà ấy là gì? Là yêu chồng, là thương con, là nhẫn nhịn chịu đựng, là tần tảo sớm hôm… Và hình như người ta quên mất một điều, đàn ông cũng từ chính nơi ấy của đàn bà mà được sinh và họ lớn lên cũng nhờ vào dòng sữa từ bộ ngực của đàn bà.

Đàn bà và đàn ông, suốt cả một đời cứ ma mị nhau, cứ quấn lấy nhau, cứ mãi đi tìm nhau như chưa bao giờ là đủ.



Có tiếng chân của người vào nhà, cô vội ra xem đấy là ai…

Là anh.

Dù anh đã khác xưa rất nhiều, nhìn anh không còn cái dáng vẻ công tử con nhà giàu mà trước đây vẫn khoác lên người. Anh già dặn, đôi mắt sâu hơn và mỏi mệt hơn.

Cái sự kiêu hãnh, sĩ diện của gia đình khiến anh giấu đi căn bệnh giang mai của mình, để rồi cuối cùng khi không còn giấu được nữa, anh mất đi cái khả năng làm cha vĩnh viễn.

Anh tiếc thương, hoài niệm, lần theo tin tức của cô mà tìm tới nơi đây.

Anh run run nhìn cô, rồi anh quỳ dưới chân cô, nói được đúng 5 tiếng: “Mình ơi… Tôi xin lỗi…”

Anh nắm chặt đôi bàn tay cô… Tay anh gầy quá…

Thằng cu tỉnh giấc, chạy ra tìm u. Nó ngạc nhiên. Lần đầu tiên nó thấy mắt u chảy nước.

- U ơi, u làm sao thế? Ông này là ai hở u?

Cô nắm tay con mình, giọng nghẹn ngào rồi đẩy thằng cu tới gần bên anh.

- Thầy đấy con… gọi thầy đi con…



Xét cho cùng, cô vẫn là đàn bà, mà đã là đàn bà thì sẽ có một đức tính mà đàn ông không bao giờ sánh kịp. Đấy là tình yêu và lòng vị tha vô bờ bến.

Tiếng nhạc trên đài vẫn vang vang…

Thấy người xưa kia gặp không may.
Đau lòng chị hai, trào nước mắt
Giận lắm cũng đành, ru lại câu hò thủy chung…



Cô giật mình thức giấc… thằng bé lại quấy khóc đêm, cái thằng, gần 3 tuổi rồi mà vẫn chưa cai được vú mẹ…

END.

- - - - - - - - -
Xem thêm:



- - - - - - - - -
Tác giả: Jade
Nguồn: sưu tầm
- - - - - - - - -

bài liên quan

15/08/19

Tôi Đã Khóc Khi Thấy Vợ Tags Mình Vào Bài Viết Này

Anh có thể đặt điện thoại xuống và ôm em 1 chút được ko? Ở cạnh anh, anh có ôm em đâu, anh toàn ôm điện thoại thôi.

08/02/18

Những Điều Kiêng Kỵ Cần Lưu Ý Trong Ngày Tết

Người Việt quan niệm, những ngày đầu năm mới nếu gặp nhiều điều tốt thì sẽ may mắn cả năm và ngược lại. Xuất phát từ quan niệm đó nên từ xưa trong dân gian có rất nhiều kiêng kỵ trong năm mới. Dưới đây là 30 điều kiêng kỵ trong ngày tết bạn nên biết và tránh nhé!

08/02/18

Gợi Ý Bài Khấn Cúng Tất Niên 30 Âm Lịch

Cúng tất niên cuối năm tại gia được tiến hành vào chiều 30 Tết. Trong ngày 30 Tết, nhà nhà đều dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị đón một năm mới sắp tới.Đầu tiên phải lau chùi, trang hoàng bàn thờ Phật, bàn thờ Gia tiên với mân ngũ quả, hương, hoa tươi, đèn nến đầy đủ. Sau đó trang hoàng nhà cửa với hoa mai, cành đào, chậu quất, tranh ảnh v.v.

18/01/18

Năm Mậu Tuất Những Con Giáp Này Lúc Nào Cũng Có Ví Tiền Rủng Rẻng , Cuộc Sống Thịnh Vượng

Năm Mậu Tuất được coi là thời điểm những con giáp này có ví tiền rủng rẻng, cuộc sống thịnh vượng.

17/01/18

Năm 2018, 3 Con Giáp Này Muốn Gì Được Đó, Quý Nhân Giúp Đỡ Cuộc Sống Viên Mãn

Có thể nói năm 2018 sẽ là năm tốt lành đối với 3 con giáp dưới đây, họ là những con giáp đã từng trải qua nhiều giai đoạn khó khăn và giờ đây đúng là lúc mọi thứ sẽ bước sang trang mới, đặc biệt nhất trong năm nay, 3 con giáp này sẽ gặp được nhiều quý nhân, đem đến cho họ nhiều may mắn, giúp họ làm được điều mình mong muốn. Cùng xem đó là con giáp nào nhé!

18/11/17

Bao Lâu Rồi Anh Không Hôn Vợ Nhỉ ?

Chị lặng lẽ kéo rèm tắt đèn cho con đi ngủ. Hôm nay, như bao hôm khác chị lại nằm phía trong, cu con nằm giữa và phía ngoài là chồng chị. Anh là thế, đi làm về cứ đặt lưng là nằm ngủ khì khì, anh chẳng quan tâm mà cũng chẳng hỏi vợ “em đang nghĩ gì”, “em đang làm gì”,…Đôi khi chị thấy anh dường như đang trở thành một con người hoàn toàn khác vậy.

close popup

THÀNH CÔNG

Cảm ơn bạn đã đăng ký nhận tin tại Cưới hỏi Việt Nam

close popup

THÀNH CÔNG

Cảm ơn bạn đã đăng ký nhận tin tại Cưới hỏi Việt Nam

close popup

Yêu Cầu Báo Giá

close popup

Xác Nhận Yêu Cầu Báo Giá

Yêu cầu báo giá của bạn đã được gửi thành công đến

Chân thành cảm ơn bạn đã sử dụng dịch vụ của Cưới Hỏi Việt Nam. Thông tin yêu cầu của bạn sẽ được liên hệ tư vấn riêng cho bạn trong thời gian sớm nhất.