Nắm Tay Em Đi Hết Những Mùa

14/01/13

Tháng 12, sương đêm mỏng giăng như những màn khói trắng. Bất chợt, phóng xe trên phố khi những cơn gió trên phố ào về, táp vào mặt, cô mới thật sự cảm nhận thấy thật sự mùa Đông đã đến thật rồi.

NẮM TAY EM ĐI HẾT NHỮNG MÙA

nam tay em di het nhung mua, truyen ngan tinh yeu, truyen tinh cam, anh cuoi, nha hang tiec cuoi, anh cuoi dep, truyen ngan hay, truyen ngan tinh yeu lang man, cuoi hoi viet nam, tap chi cuoi hoi
Nắm Tay Em Đi Hết Những Mùa

Tháng 12, sương đêm mỏng giăng như những màn khói trắng. Bất chợt, phóng xe trên phố khi những cơn gió trên phố ào về, táp vào mặt, cô mới thật sự cảm nhận thấy thật sự mùa Đông đã đến thật rồi. Bận rộn với công việc, sáng đi làm, tối vào bệnh viện. Cô đã quen như thế suốt hai năm nay… Những phút hiếm hoi này làm cô chợt giật mình khi thấy những điều nhỏ nhặt sao cũng khiến lòng mình nôn nao đến thế. Mùa Đông này, cũng như bao mùa Đông khác, có cái rét căm căm, có mùa Giáng Sinh nô nức, có đêm Giao Thừa chuyển giao năm mới đến xao lòng. Cô ghét những ngày cuối năm, công việc chạy đua với thời gian và nhất là sắc đỏ của Giáng Sinh cứ ngập tràn các phố….
Những mùa Giáng Sinh đã đi qua, trong kí ức của cô khi ấy, Giáng Sinh là một điều gì đó thật kì diệu. Đã bao lần trái tim cô náo nức đợi Giáng Sinh về. Và đã bao lần cô tự hỏi, Giáng Sinh thật sự là điều gì mà sao bao tâm hồn chứ đợi và chờ?
Đã xa rồi những mùa Giáng Sinh xưa cũ, giờ cô băn khoăn với suy nghĩ, mình còn điều gì để chờ đợi khi Giáng Sinh về nữa, và năm nay còn có ai đợi chờ cô ở nơi nào đó nữa không?
* * *
Trường mẫu giáo.Hai nhóc 5 tuổi đứng trước cổng trường. Cô nhóc đợi bố mẹ đến đón, còn cậu nhóc nhà gần trường nên chiều nào cũng đợi cùng cho đến khi cô nhóc ra về rồi mới về nhà. Chiều nào cũng như thế, người ta thấy hai nhóc một trai một gái ngồi bên nhau nói đủ bao nhiêu thứ chuyện trên đời. Cậu nhóc có đôi mắt và khuôn mặt rất thông minh, còn cô nhóc, điệu đà như búp bê trong bộ váy hồng xinh xắn.
Mặt trời rọi xuống những tia nắng chiều chẳng đủ ấm của tiết trời Đông.
- Ngày mai là Giáng Sinh đấy !
- Ừ…
- Năm nay tớ sẽ thức đợi ông già Noel đến để gặp ông.
- Ông già Noel không có thật đây, tớ nghe anh tớ nói thế.
- Hứ, ai bảo là không, năm nào ông già Noel cũng đến tặng quà tớ mà, vì tớ lúc nào cũng ngoan. Cậu không được tặng quà nên cậu nói thế chứ gì.
- Thế cậu thích được tặng quà gì.
- Tớ thích tuyết, tớ sẽ bảo ông già Noel biến ra thật nhiều tuyết.
Thằng bé lặng im trước điều ước vu vơ ấy.
Hôm sau. Cô nhóc ngồi lặng một góc, chẳng chơi đồ cùng các bạn. Cậu nhóc tiến tới gần, vỗ nhẹ lên vai.
- Sao thế?
- Hôm qua tớ không thức được đến lúc ông già Noel đến. Hixhix.
- ….
Thằng bé ngồi bên, đưa mắt nhìn thấy đôi mắt đen láy kia đang ngân ngấn nước. Nó thở dài.
Cả buổi chiều hôm ấy, cậu nhóc chạy về nhà tìm thứ cậu cần, hì hụi và rồi lại chạy đến lớp học.
- Hú hu, tớ là ông già Noel đây.
Cô nhóc ỉu xìu khuôn mặt bỗng nhiên tươi tỉnh.
Buổi chiều hôm ấy, cổng trường mẫu giáo ngập tràn một màu trắng…màu trắng ấy không phải tuyết, mà là những hạt xốp trắng li ti được cậu nhóc kiên nhẫn ngồi tách ra. Cô nhóc, có đôi mắt đen long lanh mỉm cười hạnh phúc, đưa tay ra đón những hạt…tuyết trắng ấy. Và kí ức về những tháng ngày tươi đẹp ấy được lưu giữ mãi cho đến mãi sau này.
* * *
Thời áo trắng.
Cô nhóc giờ đã trở thành thiếu nữ với dáng dấp thướt tha yêu kiều, đôi khi vô tình cái dáng nhỏ nhắn ấy bước qua sân trường cũng làm xao xuyến bao trái tim của những nam sinh.
Giáng Sinh về, ngăn bàn cô ngập tràn hoa và quà. Háo hức mở những món quà và thư của những người giấu mặt. Nhưng có điều cô còn vui hơn thế, đó là giữ đúng hẹn với một người để cùng người ấy đón những khoảnh khắc tuyệt đẹp của đêm Giáng Sinh.
Phố đông người, sắc đỏ nhộn nhịp. Cậu nhóc ngồi tách nhữg hạt xốp để làm tuyết tặng cô ngày nào giờ là một chàng trai cao lớn và khôi ngô. Cô đi bên anh, người có đôi bàn tay rất ấm đang nắm chạy tay cô, giữa phố đông người chen lấn,bàn tay ấy nắm chặt lấy tay cô nhưng sợ cô sẽ tan biến mất. Bàn tay ấy thật ấm, thật lớn, bàn tay cô nhỏ nhắn nằm im ngoan ngoãn trong tay anh.
Tiếng chuông nhà thờ điểm 12h. Cô và người ấy đã quên mất giờ giấc. Đã đến lúc cô phải ra về. Hai đứa chạy thật nhanh, vẫn bàn tay ấy nắm chặt tay cô không hề rời xa. Tiếng chuông 12h đêm. Cô thấy mình giống như nàng công chúa Lọ Lem trong câu chuyện cổ tích, nhưng có điều là Hoàng Tử cùng nắm lấy tay cô để đưa cô đi chứ cô không phải sợ hãi một mình nữa.
* * *
Cổng trường đại học, cô mừng rỡ khi thấy anh đứng đó chờ cô
Cô và anh yêu nhau đã qua bao mùa Giáng Sinh, những kỉ niệm ngọt ngào từ thơ bé vẫn trở lại như cuốn phim quay chậm. Câu chuyện ông già Noel thủa nhở vẫn thỉnh thoảng được nhắc đi nhắc lại trong câu chuyện của họ. Đối với cô gái, người con trai mà cô yêu, cô vẫn thường âu yếm gọi với cái tên “ông già Noel của em” mỗi khi mùa Giáng Sinh về.
Giáng sinh về. Cái không khí lạnh căng tràn. Cô thích cái cảm giác lạnh, thích để đôi bàn tay lạnh cóng rồi đưa lên không khí như muốn nắm lấy cái lạnh. Khi ấy, chắc chắn, bàn tay anh sẽ nằm lấy tay cô, xoa xoa cho thật ấm rồi đúc hai bàn tay cô vào túi áo rất ấm của anh. Rồi cả hai sẽ đi qua biết tay con phố, bàn tay cô sẽ thật ấm và hai trái tim thật thật sự ở gần nhau.
Giáng Sinh, quà của anh là khăn len và mũ tất. Anh đội lên cô chiếc mũ len thật ấm, cho hai bàn tay nhỏ nhắn của cô vào trong đôi găng tay thật mềm. Cô yêu anh và đã qua bao nhiêu mùa Giáng Sinh như thế, anh bên cô, sưởi ấm và che chở cho cô, nắm lấy tay cô và cô biết bàn tay ấy rất ấm và vững chãi.
“Em à, anh hứa, sẽ nắm tay em như thế này,thật chặt, để cùng em đi hết những mùa gió, mùa mưa, mùa lá rơi và cả những mùa Giáng Sinh…”
* * *
Cô mong chờ ngày trở về sau 2 năm du học. Ngày cô trở về đúng vào Giáng Sinh Trong điện thoại, cô háo hức kể cho anh nghe những dự định của cô. Việc đầu tiên là sẽ cùng anh đi hết phố phường trong đêm Giáng Sinh sau hai năm xa cách. Và sau đó, sẽ còn nhiều lắm những việc cô sẽ làm cùng anh, những mơ ước cả những những tương lai mà hai đứa đã đặt ra.
Chắc chắn, đêm Giáng Sinh, cô và anh sẽ bên nhau, những khoảng cách, những chuyến bay dài, những cuộc điện thoại sẽ chẳng còn xa vời nữa…
Sân bay…
Chuyến bay đáp xuống sau một hành trình dài. Cô không hề thấy mệt. Chỉ muốn chạy thật nhanh để gặp lại những khuôn mặt thân quen…
Mọi người chào đón cô trở về, bố, mẹ, em gái, bạn bè thân thiết… Nhưng, không có khuôn mặt thân thương mà cô đang kiếm tìm…
Cô ngơ ngác, cứ ngỡ phút giây được sà vào lòng anh và khóc thật to để bao nhiêu nhớ thương xa cách sẽ tan biến hết. Cô kiếm tìm, cô không thấy anh….
Sự im lặng và bối rối trên khuôn mặt của mọi người làm cho cô có linh cảm về một điều gì đấy.
- Anh ấy bị tai nạn….đúng hôm chị lên máy bay để trở về, vừa nghe điện thoại của chị xong thì…Anh ấy trong bệnh viện, tình trạng rất nguy kịch.
Cô sụp xuống và lặng đi, nước mắt và khóc than giờ có ích gì nữa.
Cô chỉ muốn chạy ngay đến bên anh thật nhanh.
“Em đã về rồi đây, anh hãy tỉnh lại đi !”
Người nằm trên giường bệnh giờ trở nên vô hồn, mắt nhắm nghiền. Người con trai mà cách đây hai ngày cô vẫn còn được nghe giọng nói ấm áp giờ đang nằm đây, chẳng hề biết đến sự có mặt của cô. Chẳng hề đợi cô về để đón Gíang Sinh như đã hứa.
Bác sĩ nói rằng, có thể anh sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
Bàn tay anh, giờ vô giác và không còn đủ ấm để nắm lấy tay cô nữa. Bàn tay nhỏ nhắn của cô giờ phải nắm lấy tay anh, để xoa dịu đi những lạnh giá…
“Giáng Sinh này anh hứa đưa em đi hết phố phường, sao anh không thực hiện lời hứa ấy?”
Năm ấy, cô đón Gíang Sinh trong bệnh viện, chỉ có màu trắng xóa đến vô hồn. Khăn len và mũ tất trở nên lạnh lẽo.
Chỉ có những tiếng kêu than, những chết chóc, những ám ảnh đầy sợ hãi.
* * *
Hai năm sau.
Người con trai ấy vẫn nằm trên giường bệnh. Vô thức, đôi mắt nhắm nghiền. Dù như thế nhưng cô có cảm giác như anh chỉ đang ngủ một giấc dài.
Cô vẫn đến với anh hàng ngày, cùng kể cho anh nghe biết bao nhiêu chuyện đời, cô vẫn đến bên anh suốt hai năm qua như thế, không thiếu một ngày nào, dù trời mưa gió rét hay mỏi mệt…
Chiều, gió hun hút, màu xám ảm đạm.
Cô có một cuộc hẹn với một người con trai trên tầng hai của một quán café.
- Giáng Sinh đến sớm quá em nhỉ, đường phố trang hoàng lộng lẫy quá.
Cô im lặng đưa mắt nhìn, đúng là Gíang Sinh đang về thật rồi.
- Đã hai mùa Giáng Sinh đi qua rồi, em vẫn đợi cậu ấy sao?
- Vậy em còn có thể làm được điều gì nữa?
- Cậu ấy, có khi nào không thể tỉnh lại nữa, thì em sẽ thế nào? Tuổi trẻ và tương lai, em biết đấy, anh vẫn chờ và mong được chăm sóc cho em…
Cô cười rồi đáp lại một câu dường như chẳng chút ăn nhập.
- Anh ấy đã hứa sẽ cùng em đi hết những mùa Giáng Sinh…
Người con trai ấy về trước. Cô lặng lẽ ngồi lại. Trầm ngâm nhìn phố phường tấp nập. Trút đi tiếng thở dài. Cô ra về. Rồi vào bệnh viện nơi có anh. Dù không thể nói cười, dù chẳng hề biết đến sự có mặt của cô. Nhưng nhìn thấy anh, cô sẽ quên hết những muộn phiền và sẽ có đủ sức lực để sống tiếp và để đợi anh.
“ Anh biết không, đã hai mùa Giáng Sinh rồi, sao anh còn bắt em đợi nữa ?Anh hãy tỉnh lại đi Noel đang về trên phố rồi đấy, em muốn đi được nắm tay anh đi trên phố như ngày nào. Em sợ lắm, em sợ một ngày nào đó em không có đủ sức lực nữa…”
Cô nghẹn ngào cầm lấy tay anh, vẫn bàn tay ngày nào nhưng sao giờ cô thấy xa lạ như thế.
Cô gạt nước mắt, đứng dậy,mở cửa sổ, sắc đỏ đang ngập tràn.
Lòng cô tĩnh lại, cô sẽ chờ, nhất định như thế, cho dù có bao nhiêu mùa Đông đi qua…Nhất định cô sẽ nắm tay anh thật chặt và cô sẽ chẳng bao giờ buông tay…
“ Anh về rồi đây, em sẽ không phải sợ hãi nữa, anh sẽ cùng em đi hết những mùa Giáng Sinh…”
Bàn tay chàng trai bỗng cử động nhẹ…
Cô gái nhìn qua cửa sổ, gió lạnh ào vào trong phòng lạnh buốt, nhưng ngoài kia là ấm áp và yêu thương đang về.
 
-- - - - - - - -
Xem thêm:



- - - - - - - - -
www.cuoihoivietnam.com
Nguồn: sưu tầm
- - - - - - - - -

bài liên quan

15/08/19

Tôi Đã Khóc Khi Thấy Vợ Tags Mình Vào Bài Viết Này

Anh có thể đặt điện thoại xuống và ôm em 1 chút được ko? Ở cạnh anh, anh có ôm em đâu, anh toàn ôm điện thoại thôi.

08/02/18

Những Điều Kiêng Kỵ Cần Lưu Ý Trong Ngày Tết

Người Việt quan niệm, những ngày đầu năm mới nếu gặp nhiều điều tốt thì sẽ may mắn cả năm và ngược lại. Xuất phát từ quan niệm đó nên từ xưa trong dân gian có rất nhiều kiêng kỵ trong năm mới. Dưới đây là 30 điều kiêng kỵ trong ngày tết bạn nên biết và tránh nhé!

08/02/18

Gợi Ý Bài Khấn Cúng Tất Niên 30 Âm Lịch

Cúng tất niên cuối năm tại gia được tiến hành vào chiều 30 Tết. Trong ngày 30 Tết, nhà nhà đều dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị đón một năm mới sắp tới.Đầu tiên phải lau chùi, trang hoàng bàn thờ Phật, bàn thờ Gia tiên với mân ngũ quả, hương, hoa tươi, đèn nến đầy đủ. Sau đó trang hoàng nhà cửa với hoa mai, cành đào, chậu quất, tranh ảnh v.v.

18/01/18

Năm Mậu Tuất Những Con Giáp Này Lúc Nào Cũng Có Ví Tiền Rủng Rẻng , Cuộc Sống Thịnh Vượng

Năm Mậu Tuất được coi là thời điểm những con giáp này có ví tiền rủng rẻng, cuộc sống thịnh vượng.

17/01/18

Năm 2018, 3 Con Giáp Này Muốn Gì Được Đó, Quý Nhân Giúp Đỡ Cuộc Sống Viên Mãn

Có thể nói năm 2018 sẽ là năm tốt lành đối với 3 con giáp dưới đây, họ là những con giáp đã từng trải qua nhiều giai đoạn khó khăn và giờ đây đúng là lúc mọi thứ sẽ bước sang trang mới, đặc biệt nhất trong năm nay, 3 con giáp này sẽ gặp được nhiều quý nhân, đem đến cho họ nhiều may mắn, giúp họ làm được điều mình mong muốn. Cùng xem đó là con giáp nào nhé!

18/11/17

Bao Lâu Rồi Anh Không Hôn Vợ Nhỉ ?

Chị lặng lẽ kéo rèm tắt đèn cho con đi ngủ. Hôm nay, như bao hôm khác chị lại nằm phía trong, cu con nằm giữa và phía ngoài là chồng chị. Anh là thế, đi làm về cứ đặt lưng là nằm ngủ khì khì, anh chẳng quan tâm mà cũng chẳng hỏi vợ “em đang nghĩ gì”, “em đang làm gì”,…Đôi khi chị thấy anh dường như đang trở thành một con người hoàn toàn khác vậy.

close popup

THÀNH CÔNG

Cảm ơn bạn đã đăng ký nhận tin tại Cưới hỏi Việt Nam

close popup

THÀNH CÔNG

Cảm ơn bạn đã đăng ký nhận tin tại Cưới hỏi Việt Nam

close popup

Yêu Cầu Báo Giá

close popup

Xác Nhận Yêu Cầu Báo Giá

Yêu cầu báo giá của bạn đã được gửi thành công đến

Chân thành cảm ơn bạn đã sử dụng dịch vụ của Cưới Hỏi Việt Nam. Thông tin yêu cầu của bạn sẽ được liên hệ tư vấn riêng cho bạn trong thời gian sớm nhất.