Cũng tại em khờ, thương anh nhiều làm chi để giờ đây em chấp nhận buông tay. Cái gì cũng có giới hạn chồng ạ. May mà mình cố gắng lắm vẫn chưa có con, nếu không chắc cuộc đời em mãi mãi chôn vùi trong hôn nhân địa ngục này rồi.
Lương của chồng mỗi tháng tính bằng chục triệu, anh đi Sài Gòn khám sức khỏe để đi làm tiếp, mẹ đưa vừa đủ tiền khám và tiền xe. Lên đến nơi, chi phí tăng thêm 70 nghìn đồng chồng cũng không có, phải điện thoại nhờ em gái ra cho mượn tiền. Vợ chồng đi về quê thăm nội chồng, mẹ cũng đưa tiền. Vợ chồng chi ly tiết kiệm, dư được hơn một triệu, về đến nhà chồng bảo "Trả lại mẹ". Mỗi tuần, chồng đưa vợ 500 nghìn đồng mua đồ ăn và lo sinh hoạt nhưng tuần đưa tuần không. Gia đình chồng bảo em thật sướng, về nhà chồng được lo như thế mà còn không ngoan.
Cưới về, mẹ chồng mua cho em hai bộ đồ mặc ở nhà. Ngoài ra, đồ cũ của em chồng có cả tủ, mẹ chọn cho em vài cái, nói là đồ còn đẹp, em mặc mấy cái này cho tiết kiệm. Chồng bảo mẹ thương em đến thế còn đòi gì. Cuối cùng, gia đình chồng nói với em một câu chua chát khi nghĩ em là ăn mày nên mới đối xử như thế. Ngày xưa, lúc em còn ở với cha mẹ ruột, được mua quần áo đàng hoàng, mua đồ siêu thị. Quen chồng từ lúc nhà chồng còn khó khăn, chưa có nhà cửa đàng hoàng tử tế, vợ đã thay đổi rất nhiều và rồi nghĩ quần áo còn chưa rách thì còn mặc. Giờ nghĩ lại sao chua chát cuộc đời!
Hiện tại chồng khá hơn rồi, em vẫn mặc đồ cũ rách của em chồng, nghĩ lại em khờ thiệt. Có chị viết bài giàu sang đổi vợ, em thấy cũng đúng. Mẹ bảo với em "Lương chồng con hãy để mẹ giữ, khi nào mẹ chết sẽ để lại". Rồi cũng có lúc mẹ ra uy "Ba chồng là người Bắc nên gia đình chồng phải quản lý tiền bạc con cái. Mẹ là trưởng nữ nên phải lo cho đàn em của mẹ". Rồi thì "Chồng là anh cả nên phải lo cho em gái". Cuối cùng thì ai lo cho con hả mẹ?
Mẹ chồng và ba chồng bảo "Con tự đi làm, tự sống và tiết kiệm". Em cũng đi làm, lương bổng tạm nuôi được thân mình, tính em tiết kiệm từ nhỏ, chẳng đua đòi, xinh xắn như bao người nhưng nhà chồng vẫn chê em xấu, nhà quê. Gia đình chồng đối xử với em theo cách "Thương con dâu hơn con gái" giờ em thấm thía lắm rồi. Nhà chồng đối xử tệ với em, chưa bao giờ em dám nói với gia đình mình nhưng hễ em làm gì không vừa ý thì cả nhà lại họp "bàn đào" để lên kế hoạch hành hạ em, mắng chửi em giữa đêm khuya khi chồng vắng nhà.
Nghe những gì em kể, chắc người đời sẽ chẳng ai tin về cuộc sống của em trong những ngày chồng đi công tác. Cũng tại em khờ, thương anh nhiều làm chi để giờ đây em chấp nhận buông tay. Cái gì cũng có giới hạn chồng ạ. May mà mình cố gắng lắm vẫn chưa có con, nếu không chắc cuộc đời em mãi mãi chôn vùi trong hôn nhân địa ngục này rồi.
bài liên quan
Từ ngày về làm dâu, nhất cử nhất động của em đều bị mẹ chồng để ý và góp ý liên tục.
Ban đầu bà còn tỏ vẻ ghét bỏ không muốn nhận đồ tôi đưa, sợ tôi dùng cách gì đó níu kéo gia đình bà.
Dù đã chia tay tình cũ, chồng tôi vẫn không quên cô ta, còn nhận cuộc gọi từ cô ta.
Bạn trai rất giỏi khơi gợi lòng thương cảm từ tôi, lấy lòng tôi bằng việc tặng hoa, quà, làm việc nhà để tôi không ép anh đi làm.
Khi mới về nhà chồng bạn sẽ gặp khá nhiều bỡ ngỡ do vậy bạn cần nên chăm chỉ, chủ động làm mọi việc thì bạn sẽ nhận được sự quý mến của những người thân trong gia đình.
Ngoài ra nếu bạn cảm thấy mình là người vụng về trong việc bếp núc, đừng ngại đề xuất với mẹ những món ngon và nhờ mẹ chỉ dẫn cho mình.