Anh đi làm sáu tháng, em khóc thương anh làm xa, vợ chồng mới cưới mà chẳng được gần, buồn vì anh vô trách nhiệm, tình cảm đối với em ngày càng phai nhạt.
Em lúc nhỏ thường mơ về hoàng tử và những lâu đài, anh bảo “Đừng thất vọng, đừng buồn vì anh rất nghèo. Có em rồi anh sẽ cố gắng vươn lên. Một ngày nào đó anh sẽ sửa lại nhà, nhà cửa rộng rãi hơn rồi chúng mình sẽ có một ngôi nhà ấm áp và tràn đầy niềm vui”. Em tin và yêu anh, tin một ngày nào đó chúng mình sẽ hạnh phúc, có cuộc sống vui vẻ. Ngày đó, em có bao nhiêu người thương mến, những chàng trai khá giả, có công việc ổn định. Em chỉ biết yêu anh và chờ đợi một ngày nào đó anh của em sẽ thành công.
Khi em ra trường cũng là lúc anh thăng tiến trong công việc. Căn nhà xưa giờ khang trang hơn, em cũng lận đận trong công việc, một thời gian sau ổn hơn, chúng mình kết hôn sau bảy năm yêu nhau, tình yêu quá đẹp phải không anh? Ai cũng nghĩ đó là kết thúc đẹp của một câu chuyện mộng mơ.
Cận kề ngày cưới anh nói chỉ thương gia đình, lương sau này mẹ sẽ quản lý. Em buồn rồi anh lại hứa sẽ có trách nhiệm. Anh từng ăn chơi sa đọa nhưng vì thương yêu nên em lại bỏ qua. Cưới nhau hai tháng, như bao lần khác, chồng đi công tác xa rất lâu, ở nhà đâu biết những khó khăn em phải trải qua, gia đình anh đã hắt hủi em như thế nào.
Lương được bao nhiêu anh đều chuyển vào tài khoản của mẹ. Em yêu cầu anh có trách nhiệm thì cũng phải gửi cho em một ít để có tiền tiêu vặt, dành dụm sinh con. Gia đình anh không đồng ý, nói em tranh giành tài sản với mẹ chồng, gieo cho vợ bao nhiêu tai tiếng, rồi mọi người hắt hủi, chửi mắng, xua đuổi em ra khỏi nhà.
Anh đi làm sáu tháng, em khóc thương anh làm xa, vợ chồng mới cưới mà chẳng được gần, buồn vì anh vô trách nhiệm, tình cảm đối với em ngày càng phai nhạt. Bị nhà chồng hắt hủi nhưng em vẫn cố gắng tin anh còn yêu em. Em cắn răng, nuốt nước mắt bao đêm nhịn nhục để chờ ngày anh về nhưng chẳng chịu nổi, đành lặng lẽ ra đi. Em ra khỏi nhà, anh điện thoại được một lần nhưng em bận việc nên cuộc gọi nhỡ, thế là anh không liên lạc với em nữa.
Em buông tay nhé. Giờ em sống một mình trong căn trọ, tâm hồn bình yên vô cùng. Em buông tay không có nghĩa không còn yêu mà vì niềm tin và hy vọng đã không còn. Những tổn thương dường như đã làm cho em trưởng thành hơn rất nhiều. Hãy bình yên chồng nhé.
bài liên quan
Từ ngày về làm dâu, nhất cử nhất động của em đều bị mẹ chồng để ý và góp ý liên tục.
Ban đầu bà còn tỏ vẻ ghét bỏ không muốn nhận đồ tôi đưa, sợ tôi dùng cách gì đó níu kéo gia đình bà.
Dù đã chia tay tình cũ, chồng tôi vẫn không quên cô ta, còn nhận cuộc gọi từ cô ta.
Bạn trai rất giỏi khơi gợi lòng thương cảm từ tôi, lấy lòng tôi bằng việc tặng hoa, quà, làm việc nhà để tôi không ép anh đi làm.
Khi mới về nhà chồng bạn sẽ gặp khá nhiều bỡ ngỡ do vậy bạn cần nên chăm chỉ, chủ động làm mọi việc thì bạn sẽ nhận được sự quý mến của những người thân trong gia đình.
Ngoài ra nếu bạn cảm thấy mình là người vụng về trong việc bếp núc, đừng ngại đề xuất với mẹ những món ngon và nhờ mẹ chỉ dẫn cho mình.