Dù Có Chuyện Gì Ta Vẫn Mãi Bên Nhau

23/01/13

Tối nào a và nó cũng nói chuyện, từ chuyện bạn bè, gia đình tới chuyện ngoài đường hay những chuyện tào lao đều nói hết. Chẳng bao giờ a kể nó nghe chuyện a ăn chơi hay những người yêu a như thế nào cả.

Dù Có Chuyện Gì Ta Vẫn Mãi Bên Nhau

du co chuyen gi ta van mai ben nhau, truyen ngan tinh yeu, truyen tinh cam, anh cuoi, nha hang tiec cuoi, anh cuoi dep, truyen ngan hay, truyen ngan tinh yeu lang man, cuoi hoi viet nam, tap chi cuoi hoi
Dù Có Chuyện Gì Ta Vẫn Mãi Bên Nhau
 
A và nó quen biết nhau từ khi còn học cấp 3, trong 1 lần chat trên mạng. Cách nói chuyện của nó làm a gét kinh khủng, nhưng k biết sao a lại thích trò chuyện với nó mỗi ngày. Khi nó nghe a giới thiệu về mình thì nó phát hiện ra a là người nó rất ghét, bởi cái tính thay người iu như thay áo do bạn bè nó kể lại, a ăn xài phung phí, khoe đt, xe, quần áo nhưng nó k biết sao nói chuyện với a lại hợp đến như vậy. A hơn nó 1tuổi, a học lớp 12 rồi. Dù đã biết về tên tuổi của nhau nhưng 2người vẫn k 1lần nói chuyện ở ngoài, cũng như chẳng thèm nhìn mặt khi vô tình gặp nhau trong trường. Nó nghĩ chắc a chẳng muốn ai biết a quen 1đứa như nó (nó cũng k muốn ai biết vì chắc chẳng ai tin nó lại quen biết a). A là 1 chàng trai con nhà giàu, học giỏi, galăng, nói chung a hội tụ tất cả của cái gọi là hotboy. Nó k xinh, k giàu nhưng nó học giỏi, đặc biệt là môn anh văn, nó còn có cái tính nói chuyện rất thu hút người khác nữa.
Tối nào a và nó cũng nói chuyện, từ chuyện bạn bè, gia đình tới chuyện ngoài đường hay những chuyện tào lao đều nói hết. Chẳng bao giờ a kể nó nghe chuyện a ăn chơi hay những người yêu a như thế nào cả. Nó cũng k hỏi tới vì nó k muốn biết, nó sợ khi nghe a kể về những chuyện đó nó sẽ k còn nói chuyện với a nữa, k biết sao nó k thể thiếu a để nói chuyện vào buổi tối, dù học bài rất nhiều hay những khi bị bệnh nó cũng mò dậy để nói chuyện với a dù a k biết. Cũng k hiểu sao nó k còn gét a nữa, nó tự nhủ k được thích a vì nó chẳng khác nào như tình yêu ảo, nó và a chỉ là ảo mà thôi, chỉ là những người bạn cùng kể cho nhau nghe khi chuyện vui hay buồn gì đó trên mạng thôi. Sau 1thời gian dài nói chuyện, bỗng:
Anh:  - E có người yêu chưa?
Ngạc nhiên khi a hỏi như thế nhưng gạt bỏ suy nghĩ trả lời 1cách tự nhiên:
Nó:    - Hỏi chi?
Anh:  - Lại cái tính nói chuyện như vậy, đơn giản a muốn biết.
Nó:    - Sao hôm nay a lại hứng thú với chuyện này nhỉ? E chưa có, e í ẹ như zậy ai thèm.
Anh:  - Noel này mình gặp nhau nha, chúc e thi tốt.
Nói xong a out để lại cho nó cái mặt ngơ ngác, chả biết cái gì xảy ra , chắc a ấy đang đùa, nó nghĩ vậy.
1tuần đã thi xong, cả tuần nó chẳng chat với a và hình như a chẳng lên mạng, chắc a cũng phải học, a thi nhiều hơn nó mà.
Nó mở yahoo lên, thấy được tin pm của a, nó mừng rỡ: “Noel này a mời e đi ăn kem nha, ăn ở quán ...., lúc 7h, a k đùa, đây là lần hẹn thật lòng nhất của a.” Nó tròn xoe mắt, a muôn gặp nó thật sao, k thể tin nổi, nó quên đi những suy nghĩ a thấy nó như thế nào, gặp a sẽ ra sao mà chạy ngay vào tủ chọn cho mình 1bộ đồ đẹp để gặp a. Nó nôn nóng từng phút từng giờ, lúc mơ cũng thấy hạnh phúc vô cùng.
Ngày hẹn đã đến, nó bối rối, nhìn trước gương chọn góc nhìn đẹp nhất để a nhìn, nụ cười dễ thương để cười với a, nói chung nó làm những điều ngốc nghếch chưa từng thấy. Nó chạy xe đạp đến chỗ hẹn, thấy a đang ngồi cầm 1bó hoa cười tủm tỉm.
Nó:   - A đến lâu chưa?  Nó ngại ngại, hình như mà nó đang ửng hồng.
Anh: - K lâu đâu, a cố tình đến sớm thôi.  A mời nó ngồi xuống, kêu nước dùm nó, trông galăng phết.
2người nói chuyện như khi chat, có thể thân hơn vậy nữa, cả 2 cười thật to làm cho cả quán ai cũng nhìn ngơ ngác. A nói với nó: “E biết k, đây là lần đầu tiên a hẹn 1người con gái trong lần đầu mà họ chẳng trang điểm như e đấy”. Nó nghe cảm thấy quê quê nên gục mặt xuống. A nhìn nó rồi nói tiếp: “E đừng ngại, a chưa nói xong mà, cũng lần đầu tiên a hẹn người con gái trong lần đầu mà nói chuyện nhiều, cười sảng khoái như khi gặp e đó”. Nó ngượng ngượng cười nhẹ với a, trong lòng nó dịu dàng lắm. Bỗng a đứng dậy, cầm bó hoa đến gần nó và nói: “Làm bạn gái a nhé, a lớn rồi, 18tuổi rồi, tuổi này là biết suy nghĩ về tình cảm của mình rồi đấy”!!! Nó k biết phải trả lời thế nào nữa, cả quán hùa nhau vỗ tay, kêu nó đồng ý đi. Nó mỉm cười: “E đồng ý”.
Thế là a nắm chặt tay nó chạy quên cả xe, a dắt nó đến 1công viên, ở đấy đẹp hơn khi nào hết. Cả 2 trò chuyện với nhau, nói mãi chả ngừng. A chỉ nó 1cặp đang ôm hôn đằng kia:
- E nhìn kìa, họ hôn nhau đấy.
Nó ngượng đến sợ, nghĩ thầm, chẳng lẽ mình với a tiến triển nhanh đến vậy sao, a cũng nhiều chuyện ghê. A nói tiếp:
- Đố e họ sẽ đi đâu tiếp theo?
Nó nhanh miệng trả lời:
- Đi về, đố vậy cũng đố.
A kí đầu nó:
- Ngốc!! Họ đi hotel.
A chỉ đùa với nó xem nó như thế nào thôi. Há miệng to nhìn theo 2người họ, quay qua nhìn a khi a nói:
- Mình cũng đi thôi.
Nó lấy tay che phần trên lại như sợ ai cưỡng rồi nói:
- K được, k được, dù có gì e cũng k dại dột như vậy, e k phải loại dễ dãi, càng k phải vì a mà làm vậy đâu, chúng ta chỉ mới yêu nhau, chưa biết nhiều về nhau, chưa hẹn hò nhiều. Vì sao a k thể yêu e nhẹ nhàng như trong phim Hàn quốc được chứ?
A ngố ra, cười hihi rồi nói:
- Chài, a có nói gì đâu, ý a là mình đi về, còn lại quán kem lấy xe nữa chứ, trễ rồi, chẳng lẽ đi lấy xe về nhà là dại dột gì gì đó sao, e đang nghĩ gì vậy?
Nó quê cả thúng, rồi lon ton cùng a đi về lấy xe, trên đường về a lén nắm tay nó, đây là người con trai đầu tiên nắm tay nó đó.
Nó quay đầu xe đạp ra về, chẳng thèm nhìn a, chắc còn quê vụ hồi nãy. A vỗ nhẹ vai nó:
- E thích yêu kiểu Hàn Quốc à, a cũng thích nhẹ nhàng thôi, mình yêu vậy nhé. E về cẩn thận, ngủ ngon.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, a và nó gặp nhau nhiều hơn, bạn bè nó phát hiện liền can ngăn k cho 2người quen nhau, nói a k phải người tốt, nói a chỉ yêu nó qua đường thôi, xung quanh a còn bao nhiêu cô gái đẹp, sao lại ngó ngàng đến nó chứ. Nó cứ nghĩ mãi về những lời bạn nó nói, sao nghĩ tới lại đau quá. Nó đứng lại khi thấy 1tốp người đứng chặn lối đi của nó. 1chị lớp 12 kêu nó:
- Mày ngon quá, dám cướp người yêu của tao. Nhìn mày là tao biết qua đường là cái chắc.
Nó nghe vậy liền bực bội, k ai đụng đến nó thì thôi chứ đụng đến rồi thì k bao giờ nó chịu thua:
- Nè, chị ăn nói gì vậy, nhìn tôi như thế nào, nhìn tôi k dữ như chị chứ gì?
- Mẹ nó, vô tụi bay.
Cả đám bâu lại đánh nó nhưng có ai cố gắng kéo nó ra, là a, a đến cứu nó, a và nó chạy đi dù khi thấy a chả ai dám đánh gì cả, a xoa vết thương trên mặt cho nó:
- A xin lỗi, có lẽ a quá trăng hoa nên giờ tội lỗi đó lại thuộc về e.
Nó cười dù khựng lại khi môi nó bị chảy máu:
- Ui da, có gì đâu, người ta muốn đánh thì đánh, e cũng đánh lại nè, sợ gì, xông vô là chết dưới tay e.
Nó còn đưa con chuột bé tí của nó ra khoe nữa.
- Từ nay a chỉ yêu mình e thôi, a sẽ cưới e làm vk, ở bên e a mới có cảm giác được người khác quan tâm, yêu thương, e có tất cả những gì a cần, những người con gái kia đến với a chỉ vì tiền, về bề ngoài, a chỉ cần đòi là họ cho chẳng cần nghĩ gì nhưng a k cần cái đó, a chỉ muốn xem họ phản ứng ra sao thôi, còn e chẳng cần cũng nói ra hết, a vui vì e như vậy.
Giờ thì nó mới hiểu, sao người ta nói a như vậy, thật ra a yêu nó thật, nó hứa với a dù có gì nó cũng yêu a, k bỏ cuộc, nếu bỏ cuộc thì chết, hihi.
http://d.f9.photo.zdn.vn/upload/original/2012/01/20/10/59/1327031971254202185_574_0.jpg
Thế thì a cũng đậu đại học, a chọn ngành luật, a nói sẽ kiếm nhiều tiền để mua xe hơi cuối tuần chở nó và con sau này đi chơi, mỗi lần nhớ nó lại cười, sao a giống con nít thế k biết.
Quen nhau càng lâu cả 2 càng yêu nhau nhiều hơn. Nhiều người bạn khinh thường nó, lâu lâu lại hỏi: “Mày bị luộc chưa? Yêu lâu như thế chắc trao cho người ta rồi phải k? Nhà giàu thế mà, mau có con để giữ chân người yêu nữa chứ.”
Nó k nói gì vì nó quen thuộc những câu này lắm rồi, a đã hứa với nó yêu nhẹ nhàng như phim Hàn quốc vậy, a nói đến tân hôn thì biết cái đó cũng đâu có muộn, nó chẳng quan tâm ai nói gì, nó biết a và nó yêu nhau trong sáng hơn khi nào hết. Thế rồi nó cũng ra trường, nó chọn sư phạm để làm cô giáo dạy tiếng anh, a k nói gì, chỉ chúc nó thành công, a nói ráng làm cô giáo giỏi để sau này dạy cho con của a và nó sau này nữa.
Thời gian trôi qua thật nhanh, cũng đến lúc nó tốt nghiệp, ra làm cô giáo, ngày tốt nghiệp của nó, a k đến, a nói a bận lắm, a còn phải lo cho công việc, hẹn nó tối nay đến chỗ lần đầu tiên 2đứa gặp nhau. Nó k buồn vì nó biết a rất bận, nó sẽ chụp hình với gia đình cũng được. Đúng giờ hẹn nó đến quán, quán vắng tanh, nó còn tưởng đóng cửa mất rồi, nên định quay lưng đi về, bỗng có chị nhân viên đến kêu nó vào trong có việc rất gấp, vừa bước vào nó nhận được đt của a, a hát nó nghe bài “lâu đài tình ái”, k biết a đang làm j nữa, gần đến chỗ ngồi, a bỏ đt ra hát thật to lên: “A sẽ vì e làm thơ tình ái...”. Sau khi hát xong, a nói: “A muốn cùng e xây dựng 1gia đình hạnh phúc, lời cầu hôn của a k hay, k đặc biệt nhưng nó là tất cả những gì a muốn nói, những gì a chờ đợi bấy lâu nay, e đồng ý làm vk a nhé, a yêu e thật, k đùa.”
Nó cười nhưng nước mắt lại rơi, a lau nước mắt cho nó, nó ôm a và gật đầu, k nói nên lời. Hôn lễ diễn ra trong sự phản đối của gia đình a, vì nó k phù hợp với a, a đã đc gia đình chọn vk từ lâu rồi nhưng a k muốn, a và nó đc chấp nhận khi a buông 1câu nói lạnh lùng: “k cho con cưới con sẽ chết”, lúc nào a cũng con nít như thế nhưng gia đình a đồng ý ngay với điều kiện phải sống cùng gia đình, k đc ở riêng. A và nó vui mừng, chuẩn bị lễ cưới, a thấy nó mặc áo cưới đẹp đến khó tả, a vội lại ôm nó, hôn nhẹ như kiểu phim HQ rồi nói: “Cô dâu nhỏ bé của a đẹp thế, lỡ ai cướp khỏi tay a trong ngày cưới thì sao?”. Cả 2 ôm nhau cười như lúc mới yêu làm mọi người nhìn phải ganh tị.
Lễ cưới diễn ra trong nước mắt của ba mẹ nó vì hạnh phúc khi nó lấy đc ck tốt, còn ba mẹ a k đc vui, có vẻ tức giận.
Dù sống với nhà a k mấy vui sướng nhưng mỗi ngày chờ a về, ăn cơm trễ với a là nó quên tất cả. Từ ngày lấy ck nhà a k cho nó đi làm dù a có xin cách mấy, nó vẫn tươi cười vì chả bao giờ nó khóc trước mặt a cả, a biết đây là nghề nó yêu thích nhưng k làm đc gì chỉ biết an ủi nó thôi. Ngày nào a cũng tranh thủ về sớm để phụ nó nấu ăn, nó k biết nấu ăn sao cho phù hợp với nhà a, cớ biết thì nấu cũng dở tệ, nó thường bị gia đình a mắng vì điều này dù đã cố gắng, nhà nó k giàu nhưng chỉ cho nó học chứ k cho con làm chuyện bếp núc vì thương nó nhiều lắm. A hay chỉ nó nấu món nhà thích để có nấu cho nhà ăn hoài cũng k bị ngán, nó cũng nấu đc nhưng thua xa a. Mẹ a hơi cáu gắt với nó, bắt nó phải học cách lễ phép, dù nó vẫn lễ phép mà bà vẫn thấy nó vô phép, bà hay mắng nó thậm tệ khi k có a, nhưng chẳng bao giờ nó kể cho a nghe.
Nó đang phơi đồ bỗng thấy chóng mặt, nó xỉu phải đưa vào bệnh viện, bác sĩ báo tin mừng cho a là nó đã có thai. A ôm nó quay vòng vòng ở bệnh viện làm mọi người phải chạy ra ngoài xem sao, người ta cười khi thấy vk ck trẻ có tin vui, chắc ai cũng từng hạnh phúc như vậy nhưng chỉ có a là hơi quá lên vì a thích trẻ con lắm. Có bầu nhưng nhà a k cho nó nghỉ ngơi nhiều, bắt làm hết công việc mới đc ăn cơm, có khi nó đói đến mức ôm bụng mà khóc. Có bữa a dẫn nó ra ngoài ăn, nó ăn như chưa từng đc ăn, a hỏi nó thì nó chỉ cười hìhì: “ăn cho cả 2 mà a.” nhưng thật ra nó k đc ăn vì chưa làm xong việc. Nó k giận hay than mệt vì mỗi tối a thường xoa bóp tay chân cho nó, a khuyên nó hãy cố gắng vì hạnh phúc gia đình, nhưng thấy làm k nổi phải nghỉ mệt ngay, k đc làm nhiều, a cũng dặn mẹ như vậy nhưng bà làm hay k thì làm sao a biết đc, nghe a nói như thế bà càng ghét nó hơn.
Nó đang lau các bậc lầu bỗng chóng mặt, nó quơ tay vịn vào thành nhưng k với tới, nó kêu mẹ a lên giúp nhưng bà lảng đi chỗ khác:
- Mẹ ơi giúp con với, con chóng mặt quá.
- Bận rồi, chóng mặt thì ngồi xuống nghỉ đi.
Nó lăn từ trên xuống, trong lúc mơ màng nó thấy máu từ người chảy xuống chân, nó đau đến phát khóc, a chạy vội vào bệnh viện thăm nó, nó đang ngồi thẫn thờ uống sữa dành cho phụ nữ mang thai mà a đã mua cho nó, thấy a nó k khóc, chỉ nói: “E hư quá, quên uống sữa mà a dặn, giờ e uống cho con mình khoẻ mạnh nha a!”
A chạy lại ôm nó vào lòng, a biết nó đang bị cú sốc nặng khi mất đứa con: “E bình tĩnh đi, mất rồi mình sẽ có đứa khác, e có sức khỏe mà”. A nói để cho nó bật cười như mọi khi nhưng sao mắt nó cứ vô hồn, a nghe bác sĩ nói nó khó có thể có con đc nữa, vì nó ngã quá mạnh, thai cũng lớn mà bị vậy thì rất khó. A k kể nó nghe, a sợ nó đau, a k trách, k có con a vẫn sẽ yêu nó, a và nó có thể xin con nuôi, a cần nó hơn bao giờ hết. Khi a đi làm, mẹ a đã vào nói cho nó nghe sự thật: “Cô yêu con tôi thì hãy viết đơn li dị ngay đi, cô có biết cô k thể sinh con nữa k? Con tôi yêu trẻ con lắm, cô viết đơn rồi nhận số tiền này đi đâu thật xa đi, k nhiều nhưng nếu cô sống tiết kiệm thì đủ nuôi sống cô cả đời đấy, xem như tôi dùng số tiền này để mua cuộc đời của con trai tôi, cô k đẻ đc thì để đứa khác đẻ cho nó chứ”. Nói xong bà đi ra ngoài, để lại cho nó cái vali giỏ đựng tiền, nó khóc nấc lên, nó biết mình k thể sinh con đc nữa, vì ai vậy, vì nó sao?
Nó cười khinh, đây k phải điều bà ta muốn bao lâu nay sao, k cần hành hạ nó bà cũng đc toại nguyện. Đúng như vậy, bà ấy nói đúng, a cần có con, a cần gia đình hạnh phúc, nó k thể bắt a sống với nó cả đời như vậy. Nó viết đơn li hôn, vội vã cầm số tiền bỏ đi, nó có nói với gia đình của nó là nó đi đâu và dặn k cho a biết, hãy nói với a là nó chán sống ở gia đình a rồi, tha cho nó đi, nó khinh tởm gia đình a lắm. A biết đc rất giận nó nhưng muốn nghe chính miệng nó nói, chẳng lẽ tình yêu bao lâu nay vỡ tan vì cái chuyện nhỏ nhặt này sao nhưng mẹ nó bảo a: “Đừng làm phiền nó nữa, nó đau lắm rồi, hãy để nó kiếm ck khác tốt hơn, gia đình a làm vậy nó cũng phải sợ thôi, nó k thể sinh con đc nữa thì yêu nó làm gì, hãy để nó vượt qua nỗi đau này đi”.
A vẫn âm thầm tìm kiếm nó, trong khi đó ba a bị bệnh nặng, yêu cầu a lấy vk khác và sinh cho ông 1đứa cháu, mẹ a thì đòi sống đòi chết nếu a cứ cứng đầu như vậy. Thời gian đầu a tự nhốt mình trong phòng, lâu lâu lại gào thét lên, uống rượu cho thật say rồi gọi tên nó mãi nhưng vì gia đình, a phải sống lại chính con người của a dù k có nó, a đành lấy 1người vk mà mình k yêu và chỉ biết làm cho người đó có bầu, sinh cho cha mẹ a đứa cháu.
Nó lên Đà Lạt sống, tự lập nghiệp cho mình, dùng số tiền đó mua đất cho người ta thuê để lấy tiền nuôi các e nhỏ bị bỏ rơi ở cô nhi viện, nhiều lần đc các nhà báo phỏng vấn để lên báo nhưng nó từ chối vì sợ a sẽ biết. Nó theo đuổi ngành mình yêu thích, đi dạy tại 1trung tâm tiếng anh nào đó chủ yếu để k có cảm giác trống trải.
Sống như vậy cho đến 3năm sau, khi ba nó bị bệnh nặng phải mổ, nó đã về thăm nhà. A biết ba nó bệnh nên đến thăm, thấy a, nó trốn vào ngõ ngách nào đó ở nhà, nghe a hỏi về nó dạo này thế nào, có về thăm ba k, mẹ nó nói với nó lúc nào đến nhà a cũng hỏi về nó. Mẹ nó muốn nói nhưng thương nó đành thôi. A biết nó sẽ về thăm nhà, a k tin nó lại vô tâm đến như vậy nên đã nhờ người theo dõi. Sau khi ba nó hết bệnh, nó đi về Đà Lạt, a biết nó đang sống ở đó nên nói dối gia đình là đi với đối tác trên Đà Lạt vài ngày. A chạy chiếc xe hơi mà hồi đó a đã hứa mua chở nó và con đi chơi, chạy 1mạch lên nhà nó. Nghe tiếng chuông cửa nó chạy ra vội vã. Nó:
- Rồi, nghe rồi, đợi 1tí.
Nó chạy ra k hề biết gì, a:
- E, đúng là e rồi, a nhớ e lắm.
Nó mở to mắt nhìn a, là a, sao a k khác gì hết, vẫn là người nó yêu. A ôm nó thật chặt, ngoài đường ai cũng nhìn. Nó:
- A vào nhà đi, mọi người nhìn đó.
Nó k nói gì sau khi mời a vào nhà, nó đang nấu cơm, nó dọn ra và mời a lại ăn. Nó:
- A ăn cơm đi rồi tắm, đi đường mệt rồi.
Nó nói như người vô hồn. A:
- E nấu ăn ngon rồi đấy, nhìn e khác trước nhiều lắm.
- E đi học nấu ăn, học để e nấu cho mình ăn thôi.
Thật ra k phải vậy, nó học vì mong 1ngày a sẽ ngồi ăn cơm, khen nó, nhà a k trách nó vì cái tội nấu ăn dở nữa.
Nó dọn phòng cho a ngủ, rồi lặng lẽ ra vườn ngồi, a tắm xong liền kiếm nó, a muốn tâm sự với nó.
- A muốn nói chuyện với e.
- Còn gì nói hả a? Ngủ sớm đi, mai còn về, thăm e như vậy đủ rồi.
- Sao e k hỏi vì sao a lại biết nhà e, vì sao a lên đây, e k bất ngờ, k hạnh phúc khi gặp lại a sao?
- E biết sớm muộn gì a cũng biết thôi, bất ngờ hay hạnh phúc còn quan trọng k a?
A nắm tay nó, quay mặt để ánh mắt nó nhìn về phía a:
- A k thể nào tìm đc cảm giác hồi đó khi có e kề bên với bất cứ ai đc cả, a cần e, cần e nhất, về với a nha e.
Nó cười, nụ cười trông vô vọng:
- Bây giờ a đã có con với người ta mà còn muốn e về ư, e phải khốn khổ lắm mới nhận tiền từ ba mẹ a rồi rời xa a, a có biết e đau k, a muốn e về đó để nhận những khinh khi từ gia đình a sao. Bây giờ e về với a, e sẽ là vk bé hay vk lớn? A nói đi, hành hạ e như vậy k đủ sao a?
A quỳ xuống chân nó, gục đầu vào nó mà khóc như đứa con nít:
- A cần e, a với e sẽ chết cùng nhau, a đã biết nhà a làm vậy với e lâu rồi, bấy lâu nay a vẫn tìm e, bây giờ tìm đc e rồi, a k thể rời xa e đc.
- A khờ quá, a còn vk con, a đã từng nói k làm vk mình khổ, giờ a làm vậy chẳng khác nào a quên lời nói, làm như vậy chẳng khác nào loài cầm thú cả, e cũng k làm đc như vậy đâu, a quên đi, a đừng làm phiền tui nữa, tui đã yêu người khác rồi.
- A làm e như vậy chẳng khác nào a là loại cầm thú sao, chỉ hôm nay thôi, cho a là ck của e hôm nay thôi, rồi a sẽ k làm phiền e nữa, a chỉ cần 1lần này thôi, a k muốn cuối cuộc đời này a k có đc mùi của e bên mình.
Họ ôm hôn nhau đắm đuối, họ cùng nhau bước vào phòng, cảm giác như hạnh phúc đã thật sự trở về.
Sáng nó đã dậy rất sớm, ra chợ mua đặc sản Đà Lạt rất nhiều, nó còn mua cho a 1cái áo len nữa. Nó để vào trong xe của a, để lại 1lời nhắn trên giường rồi đi: “A ngủ dậy sau đó ăn sáng rồi đi về đi, e k muốn gặp mặt a nữa, đừng làm phiền e, hãy sống thật hạnh phúc, e là quá khứ còn vk và con a là hiện tại và cả tương lai nữa, quên là hạnh phúc cho cả a và e”.
A ra về theo lời nó dặn, a sẽ tập dần quên nó, a luôn luôn nghe lời nó mà. Nó nhờ người theo dõi a, đến chừng nào a ra khỏi thành phố này nó mới an tâm.
Vài tuần sau, nó bị bệnh, đi bác sĩ báo tin rằng nó đã có thai, nó vui mừng k tả nổi, tại sao nó có thế có thai, nó trách vì sao ngày xưa k ở lại bên a, mọi chuyện sẽ có kì tích xuất hiện, nhưng nó đã khuyên a nên quên nó, a đã có vk, đã có con, a và nó k còn là gì của nhau nữa, nó sẽ nuôi con của mình lớn, nuôi con của nó và a lớn.
Sau khi mang thai 9tháng 10 ngày, đứa con trai ra đời, rất kháu khỉnh nhưng thât k may nó đã qua đời vì sinh khó. Nó đã tự mình nuôi con, tự làm tất cả, nó k cho gia đình nó biết, 1 người mang bầu mà k đc sự chăm sóc chỉ tự làm khổ mình thôi, với lại nó đã bỏ cuộc, đã thất hứa, vì vậy nó đã ra đi mãi mãi. Đứa con của nó đc gửi về cho ông bà ngoại nuôi, và sẽ k bao giờ có ai biết bí mật về nó, kể cả a - người rất yêu nó.
Khi a biết nó đã sinh cho a đứa con trai, a vội tìm đứa con đó, ôm con vào lòng, khuyên nó hãy sống tốt vì sau này nó sẽ mồ côi cha lẫn mẹ. Sau đó a đi về nơi đã chôn cất nó rồi nằm đó ngủ, sáng hôm sau người ta phát hiện a đã chết kế bên mộ nó, tay vẫn còn nắm chặt bó hoa héo rất lâu, với 1cuốn nhật kí ghi toàn bộ câu chuyện tình của họ. A đã ra đi vì nó đã đến với a, 2 người cùng nắm tay bước sang kiếp khác, và vẫn còn yêu nhau không bao giờ phai...
 
- - - - - - - - -
Xem thêm:



- - - - - - - - -
www.cuoihoivietnam.com
Nguồn: Sưu tầm
- - - - - - - - -

bài liên quan

15/08/19

Tôi Đã Khóc Khi Thấy Vợ Tags Mình Vào Bài Viết Này

Anh có thể đặt điện thoại xuống và ôm em 1 chút được ko? Ở cạnh anh, anh có ôm em đâu, anh toàn ôm điện thoại thôi.

08/02/18

Những Điều Kiêng Kỵ Cần Lưu Ý Trong Ngày Tết

Người Việt quan niệm, những ngày đầu năm mới nếu gặp nhiều điều tốt thì sẽ may mắn cả năm và ngược lại. Xuất phát từ quan niệm đó nên từ xưa trong dân gian có rất nhiều kiêng kỵ trong năm mới. Dưới đây là 30 điều kiêng kỵ trong ngày tết bạn nên biết và tránh nhé!

08/02/18

Gợi Ý Bài Khấn Cúng Tất Niên 30 Âm Lịch

Cúng tất niên cuối năm tại gia được tiến hành vào chiều 30 Tết. Trong ngày 30 Tết, nhà nhà đều dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị đón một năm mới sắp tới.Đầu tiên phải lau chùi, trang hoàng bàn thờ Phật, bàn thờ Gia tiên với mân ngũ quả, hương, hoa tươi, đèn nến đầy đủ. Sau đó trang hoàng nhà cửa với hoa mai, cành đào, chậu quất, tranh ảnh v.v.

18/01/18

Năm Mậu Tuất Những Con Giáp Này Lúc Nào Cũng Có Ví Tiền Rủng Rẻng , Cuộc Sống Thịnh Vượng

Năm Mậu Tuất được coi là thời điểm những con giáp này có ví tiền rủng rẻng, cuộc sống thịnh vượng.

17/01/18

Năm 2018, 3 Con Giáp Này Muốn Gì Được Đó, Quý Nhân Giúp Đỡ Cuộc Sống Viên Mãn

Có thể nói năm 2018 sẽ là năm tốt lành đối với 3 con giáp dưới đây, họ là những con giáp đã từng trải qua nhiều giai đoạn khó khăn và giờ đây đúng là lúc mọi thứ sẽ bước sang trang mới, đặc biệt nhất trong năm nay, 3 con giáp này sẽ gặp được nhiều quý nhân, đem đến cho họ nhiều may mắn, giúp họ làm được điều mình mong muốn. Cùng xem đó là con giáp nào nhé!

18/11/17

Bao Lâu Rồi Anh Không Hôn Vợ Nhỉ ?

Chị lặng lẽ kéo rèm tắt đèn cho con đi ngủ. Hôm nay, như bao hôm khác chị lại nằm phía trong, cu con nằm giữa và phía ngoài là chồng chị. Anh là thế, đi làm về cứ đặt lưng là nằm ngủ khì khì, anh chẳng quan tâm mà cũng chẳng hỏi vợ “em đang nghĩ gì”, “em đang làm gì”,…Đôi khi chị thấy anh dường như đang trở thành một con người hoàn toàn khác vậy.

close popup

THÀNH CÔNG

Cảm ơn bạn đã đăng ký nhận tin tại Cưới hỏi Việt Nam

close popup

THÀNH CÔNG

Cảm ơn bạn đã đăng ký nhận tin tại Cưới hỏi Việt Nam

close popup

Yêu Cầu Báo Giá

close popup

Xác Nhận Yêu Cầu Báo Giá

Yêu cầu báo giá của bạn đã được gửi thành công đến

Chân thành cảm ơn bạn đã sử dụng dịch vụ của Cưới Hỏi Việt Nam. Thông tin yêu cầu của bạn sẽ được liên hệ tư vấn riêng cho bạn trong thời gian sớm nhất.