Người em vứt bỏ tất cả để chạy theo, rốt cuộc cũng chỉ là một người đàn ông tham lam, ích kỷ, nhỏ nhen và tầm thường. Người có thể ôm em trong tay, ngủ với em phút này, phút sau đã sỉ vả, coi thường em.
Em là gì giữa bộn bề cuộc sống của anh? Câu hỏi rất nhiều cô gái như em muốn hỏi người mình yêu. Em chẳng thể có câu trả lời. Em và anh, hai con người, hai hoàn cảnh, hai quan điểm sống khác nhau quá nhiều. Vậy mà chẳng hiểu sao mình lại đến với nhau. Đến bây giờ, trải qua bao thăng trầm trong mối quan hệ mà bản chất chẳng có gì tốt đẹp này, cuối cùng em vẫn là kẻ cô đơn. Em nhận ra khi quá muộn, đánh đổi quá nhiều và không thể dừng lại dù đã chứng kiến nhiều cuộc tình đau khổ của dương gian, khi đã nghe người ta nói quá nhiều những câu chuyện kết thúc chẳng có hậu của người thứ ba.
Em nghĩ mình đủ thông minh, bản lĩnh để vượt qua cám dỗ cuộc đời, giữ trọn vẹn hai chữ “chung tình” của người con gái. Em chẳng làm được dù trong giây phút ngã vào vòng tay anh, em thấy có lỗi rất nhiều với một người đã yêu, gắn bó suốt bao năm dài. Cuối cùng, em buông tay người ấy để chấp nhận làm tình nhân bé nhỏ bên anh, sự đánh đổi biến em thành kẻ phản bội trong tình yêu, một người con gái đáng bị ghê sợ, hận thù.
Giá như ngày ấy mình đừng gặp nhau. Hay cứ cho là gặp nhau, anh đừng tán tỉnh, đẩy đưa, để em vào cuộc tình tội lỗi này, giờ em đã chẳng đau, chẳng khổ. Em nhìn cuộc sống, tình yêu bằng màu hồng của tuổi 20, ngỡ mọi chuyện sẽ hoàn mỹ, đẹp như cách em nghĩ, sẽ chẳng có gì là không thể. Sự thật đúng như thế, chỉ có điều cái không thể trở thành có thể. Em từng hạnh phúc khi anh quan tâm từng bữa cơm, hộp sữa, từng cuộc điện thoại, tin nhắn vội chỉ để hỏi em đã về tới nhà chưa.
Từng cảm thấy tình yêu mình đúng nghĩa khi anh sợ em giận hờn, chạy theo em chỉ để hỏi cho được vì sao em bực mình, khi sáng chủ nhật nào cũng dành cho em một quán cà phê, khi ôm em trong tay thì thầm nói nhỏ sau này mình có con nhé em. Có lẽ cái gì dễ đến cũng dễ đi, cái gì khi đã quen thuộc quá cũng chẳng còn ý nghĩa phải giữ gìn. Cái em chẳng bao giờ tin sẽ xảy ra là cách anh đối xử hôm nay. Anh chẳng còn quan tâm em ăn ngủ, học hành, làm việc như thế nào, cứ cho là anh vô tâm, nhưng những điều nhỏ nhất anh có thể làm cho người khác lại chẳng thể làm cho em, dù với em nó rất có ý nghĩa.
Anh cũng chẳng còn dành cho em thời gian bên anh, cho em thêm một lần để tựa vai anh khi buồn, khi muốn òa khóc. Anh cũng chẳng biết em chạnh lòng, xót xa khi thấy anh sum vầy hạnh phúc bên gia đình, khi nhìn anh tự tay nấu cơm cho vợ con. Anh không còn muốn em biết về gia đình, công việc, các mối quan hệ của anh. Anh sợ em trở thành mối ràng buộc đến mức e dè cả những chuyện chăn gối. Biết là vậy nhưng anh vẫn chẳng thắng nổi ham muốn tầm thường của người đàn ông. Anh tìm đến em khi mệt mỏi, cần người giải quyết nhu cầu.
Em, người con gái vốn đã thuộc về anh cũng chẳng thắng được sự cám dỗ ấy. Để rồi, dẫu biết là đau, xót xa vẫn đến khi anh cần. Em trách mình yếu đuối, không đủ bản lĩnh để thoát khỏi cuộc tình đầy nước mắt cho riêng mình. Khi nhận ra anh chẳng còn dành cho em một chút yêu thương như ngày ấy cũng là lúc bên em chẳng còn gì cả. Em đã đánh đổi quá nhiều cho những ngày tháng có anh, đánh đổi cả tình yêu bao năm dài đằng đẵng với bao kỷ niệm, đánh đổi những ngày tháng vui tươi của tuổi trẻ để chôn vùi trong nhớ thương, tủi hờn, xót xa, tự tay hủy hoại một con người chưa trọn vẹn trong nỗi niềm ân hận, day dứt có lẽ đến cuối đời.
Đã quá muộn cho em dừng lại vì chẳng còn gì cả. Có chăng đó là cái giá em phải trả khi ngu ngốc và khờ dại bước vào con đường không lối thoát này. Người em vứt bỏ tất cả để chạy theo, rốt cuộc cũng chỉ là một người đàn ông tham lam, ích kỷ, nhỏ nhen và tầm thường. Người có thể ôm em trong tay, ngủ với em phút này, phút sau đã sỉ vả, coi thường em. Tại sao em không thể gạt anh ra khỏi cuộc đời mình? Em không muốn một ngày, yêu thương trong lòng hóa thành thù hận. Em không muốn mình hận anh, ghét anh nhưng không muốn anh thấy em lụy tình mà đối xử với em như thế này thêm nữa. Nói cho em biết, em phải làm gì được không anh?
- - - - - - - - -
Xem thêm:
- - - - - - - - -
www.cuoihoivietnam.com
Độc giả: Thùy Dung
- - - - - - - - -
Cùng chia sẻ tâm sự của bạn để nhận được nhiều lời khuyên bổ ích bằng cách gửi tâm sự về:
+ email: tamsu.cuoihoivietnam@gmail.com
+ www.cuoihoivietnam.com luôn đồng hành cùng bạn trong các vấn đề tình yêu - hôn nhân gia đình - cuộc sống.
bài liên quan
Nếu như trước đây, anh chị “gặp nhau” 4 lần mỗi tuần thì hiện là con số 0 tròn trĩnh.
Khi tiệc vừa tàn, nhà gái ra về, tôi còn chưa kịp thay áo cưới thì cả nhà chồng kéo lên phòng tân hôn đòi mang thùng tiền mừng về kiểm.
Mẹ chồng sẽ cắt đất cho chúng tôi nhưng chỉ chồng tôi đứng tên sổ đỏ, tôi không có tên và vợ chồng tôi phải viết giấy ghi rõ đã vay của mẹ chồng năm trăm triệu đồng dù không lấy tiền.
Dù chỉ là những việc bình thường như rửa chén, nhặt rau, lau dọn bàn ghế…, bạn cũng được đánh giá là người giàu trách nhiệm, được lòng mẹ chồng và cả họ hàng nhà chồng.
Bạn cần chắc chắn rằng chồng sắp cưới đã kết thúc mối quan hệ tình cảm với người yêu cũ. Nếu bạn không muốn hỏi chồng về điều này, hãy lặng lẽ điều tra. Việc tìm hiểu cảm xúc của anh ấy khi đến với bạn là điều quan trọng. Điều này giúp bạn nhìn rõ tình trạng mối quan hệ của cả hai và giúp bạn lường trước những vấn đề sẽ xảy đến khi mối tình của cả hai gặp trục trặc.
Nếu bạn vẫn giữ mối quan hệ tốt với người yêu cũ (trò chuyện thoải mái với tư cách là bạn bè) thì bạn có thể mời tình cũ đến dự đám cưới. Xét cho cùng, họ đã góp mặt trong quá khứ của bạn và tạo nên bạn của ngày hôm nay.